Tú Nang hạ “Thần sấm” Mỹ
NGUYỄN VĂN CỰ
Đă 40 năm trôi qua, nhưng khi đọc lại những ḍng đă ghi chép, tôi vẫn như thấy ḿnh đang sống lại những giờ phút hào hùng, đầy ắp chủ nghĩa anh hùng cách mạng ở Đại hội mừng công một năm đánh thắng giặc Mỹ xâm lược, tổ chức mùa hè năm 1966. Và những lời giản dị, mộc mạc của người con xă Tú Nang, đồng chí Chứa, xă đội trưởng, như vẫn đang văng vẳng bên tai tôi. Anh nói:
- “Tú Nang có truyền thống đánh giặc từ hồi chống Pháp. Đă tập kích một xe “díp”, bắn chết lái xe, bắt sống 3 tên quan Pháp, thu một đài vô tuyến điện, cùng quân trang quân dụng. Trong một trận khác, một đồng chí du kích tác chiến độc lập, bắn một viên đạn xuyên táo hai tên. Chi bộ Đảng của Tú Nang có 16 người th́ hy sinh 11”.
Xă có sơ đồ chống chiến tranh phá hoại của địch, chấm điểm đỏ, điểm xanh, dự đoán chỗ nào địch nhảy dù, chỗ nào không hẳn hoi. Có tổ chức diễn tập, đầu tiên chi bộ, rồi đến dân quân, sau ra toàn xă. Phương án tác chiến được áp dụng thực tế trong một vụ đột xuất, tiêu diệt gọn bọn phỉ trong hai ngày.
Ngày 22-6-1965, máy bay Mỹ bắt đầu bắn phá Tú Nang. Lúc đầu, nhân dân sợ chạy vào hang, chạy lên rừng. Những cái tên “Thần Sấm”, “Con Ma” dân nghe mà sợ. Trước t́nh h́nh như vậy, công tác lănh đạo, phải tập trung giải quyết tư tưởng sợ địch, bằng cách ôn chuyện chiến đấu cũ.
 |

Máy bay F105 của không quân Mỹ đang oanh tạc miền Bắc Việt Nam năm 1966 |
Số sợ địch không phải là nhiều. Có bà cụ đă 73 tuổi vẫn xung phong vào dân quân. Giải thích dân quân phải khoẻ, cụ đ̣i đi nấu cơm. Trong đợt chuẩn bị diễn tập, cụ đă tham gia đào công sự được 24 cái trong 7 ngày. Công tác chuẩn bị xong, lễ ra mắt của dân quân-du kích được tổ chức. Chính ủy quân khu xuống phát động, động viên toàn dân bắn máy bay Mỹ. Đầu tiên phát không động. Nhân dân lo: “Nó bay nhanh, nó oanh tạc, ḿnh chạy chân không kịp đâu! Cao xạ luyện tập bao nhiêu mà bắn cũng không trúng. Lại c̣n vấn đề công điểm”. Huyện quyết định cho một ngày trực chiến hưởng một công, đồng thời giải thích cho dân: Làm mà không bảo vệ được, th́ hợp tác xă cũng không c̣n.
Trước Tết, chi ủy đă có chỉ thị: từ nay, thôn nào, bản nào thấy máy bay bay thấp, bổ nhào bắn phá mà không bắn, sẽ bị kỷ luật. Tết đến, dân quân phải ăn trước để trực pḥng không, nhưng Tết vừa rồi địch không bay. Tết xong, củng cố công sự, địch nó bay cao. Một đồng chí dân quân bắn. Trung đội ngăn, đồng chí ấy bảo: “Xă đội bảo bắn mà không bắn th́ bị kỷ luật ấy”. Đồng chí này chưa hiểu hết ư, phải nói rơ: giá một viên đạn “Trung Chính” là 5 đồng, một viên K44 là 50 đồng để ngăn chặn việc bắn bừa, bắn hươu nai.
Ngày 18-2-1966, ba chiếc “Thần sấm” Mỹ từ hướng Lào bay về phía cầu Tà Vài. Lúc đó có hai chiếc ô tô đang chạy về Sập Bưng. Ba máy bay lập tức quay lại. Sau tiếng hô “Tất cả ngồi im!” của tôi, khoảng 50 người dân trong nương, ngay gần đường, không một ai chạy.
Chiếc thứ nhất vút qua. Chiếc thứ hai lao đến, chỉ cách mặt đất có 50-60m. Tôi hô: “Bắn!”. Hai súng trường nhả đạn vào theo máy bay. Đó là tổ 1. Tổ 2 gồm một số đồng chí, trong đó có 3 tay súng trường. Làm nương, đi tắt đồi về nhà. Lên đến đồi, nghe có tiếng máy bay từ xa, thế là đẵn ngay cây làm chạc, vừa xong th́ máy bay lao đến. Chiếc 1, rồi chiếc 2, nó bay thấp đến nỗi làm rung cả các đồng chí ngồi dưới. Đồng chí Yến hô: “Bắn!”. Thế là cả 3 súng cùng nhả đạn. Cùng thời điểm này, có một đồng chí dân quân đang gánh nước về nhà, nghe có tiếng máy bay, bỏ ngay gánh nước, chạy vào trong nhà lấy súng quỳ bắn. Chiếc 1 không kịp, bắn vào chiếc 2. Vậy là cả ba nơi, do tinh thần cảnh giác sẵn sàng chiến đấu cao, đă đồng loạt nổ súng khiến cho “Thần sấm” của Mỹ như mắc vào thiên la, địa vơng. Các tổ bắn xong có tiếng nổ ở Sập Bưng. Tôi đạp ngay xe về phía đó. Trên trời chỉ có hai chiếc đang bay mà đội h́nh th́ ba chiếc.
Sau chiến thắng ngày 18-2-1966, thế trận chiến tranh nhân dân của nhân dân Tú Nang chống chiến tranh phá hoại của giặc Mỹ phát triển mạnh cả chiều rộng lẫn chiều sâu. Trong hai ngày 19 và 20, nhân dân vừa sản xuất, vừa thay nhau đi xem “Thần sấm” rơi. Có cụ già hô: “Hoan hô dân quân! Hoan hô trung đội mạnh! Bây giờ th́ tin tưởng dân quân rồi!”.
Cả hội trường rộ lên tiếng khen: “Kể chuyện hấp dẫn lắm!”.
Trích QĐND, ngày 14/12/07
NDVN, ngày 31/1/07